Bếp gia đình

Lý lẽ của con tim!

khoaitaychien's picture
Đầu bếp: khoaitaychien

Nấu ăn giỏi

khoaitaychien đã gửi 0 công thức món ăn & 2 bài blog

bạn đã thêm 7 công thức món ăn vào sổ tay

Với em tình yêu là một thứ gì đó thật khó hiểu, đôi khi ở ngay tầm tay với nhưng có lúc lại rất xa... Và có lẽ em nhút nhát, sợ mình sẽ đau khổ, sẽ không còn đủ mạnh mẽ khi đứng trước người khác. Phải chăng vì vậy mà tình yêu với em là khái niệm xa xôi.

Nhưng trái tim em đã rung động khi đứng trước anh, lần đầu tiên em cảm nhận được trái tim em thổn thức, cồn cào nỗi nhớ về anh. Cuộc sống như có sự sắp đặt mầu nhiệm nào đó trong tình yêu, sự tình cờ như định mệnh mang em và anh lại gần nhau. Bên anh bình yên, cảm giác bồng bềnh như những đám mây trong nắng sớm, hạnh phúc khi nghe anh thủ thỉ lời yêu thương.

Những tưởng tháng ngày hạnh phúc ấy sẽ không bao giờ tan vỡ, nhưng cuộc sống như một vòng tròn không có điểm dừng. Con người và vạn vật vẫn chuyển động, thay đổi mà đôi khi chính bản thân mình cũng không nhận ra điều đó phải không anh?

Em vô tư khi anh thân thiện với bạn của em đơn giản vì em nghĩ "anh chỉ yêu riêng mình em", vô tư tâm sự những hạnh phúc, vui buồn của mình với bạn. Nhưng đâu ngờ rằng đằng sau đó lại là sự hoán đổi kỳ lạ, sự vô tư đó đã làm em đánh mất tình yêu của chính mình. Những dịp hẹn hò đi chơi của ba đứa mình lại là cầu nối cho tình yêu giữa anh và người ấy. Khi trái tim anh được chia làm hai nửa, ẩn chứa hai bóng hình. Khi tình yêu của anh không chỉ dành cho riêng em và thật trớ trêu thay người đó lại chính là bạn thân của em.

Có lúc em đã từng nghĩ có phải mình đã quá vội vàng khi nhận lời yêu anh? Có phải con tim em lạnh giá quá lâu nên cần người sưởi ấm? Nhưng con tim có lý lẽ riêng của nó và em chỉ biết yêu, yêu và yêu thôi vì anh thật sự là mối tình đầu của em. Cảm giác thật thoải mái và hạnh phúc khi được ở bên anh. Nhưng...

"Chúng ta chia tay đi em. Anh xin lỗi". Bão dông như đang kéo tới vây quanh em, em nghe như trái tim mình rạn vỡ. Em như điên cuồng trong suy nghĩ đi tìm câu trả lời vì sao lại chia tay? Em đã làm gì sai? Em thật sự không thể tìm được đáp án. Anh  im lặng. Cái ngày "chung bước trên con đường đầy gian truân vất vả” đó đâu rồi anh, nụ cười hạnh phúc trong nắng sớm tan theo gió bay đi rồi sao? Cơn gió vô tình tới kéo theo mây, mưa rớt xuống một vùng trời bình yên mang theo ánh nắng ấm áp và rực rỡ đi thật xa, mang luôn những kỷ niệm ngọt ngào của chúng ta. Nhẹ nhàng nhưng cũng thật nhanh chóng. Hai năm em dành trọn tình yêu cho anh, ngu ngơ nhận ra rằng đó là ảo  giác, tình đầu không trọn vẹn. Mối tình đầu dang dở muộn mằn và đầy cay đắng.

Em trách anh sao mau đổi thay, anh nói đó là lý lẽ của con tim. Lý lẽ của con tim là như vậy sao? Có quyền yêu, không yêu và chia tay...

Em không thể oán trách ai, chỉ trách mình đã quá yêu, quá tin. Cuộc sống vẫn tiếp diễn và em vẫn phải bước tiếp, bước qua nỗi tủi hờn của chính em.

Người ta vẫn thường nói sau cơn mưa trời lại sáng, những ánh sáng ban mai, ánh sáng của tinh khôi. Nhưng liệu sau những buồn đau sẽ lại có những tia nắng êm đềm không anh?

(st)