Một Lần Thôi
Em đi bỏ lại những con đường
Bỏ lại hàng cây xao xác lá
Bỏ lại góc phố thân quen mộc mạc
Bỏ lại ai ngơ ngác những chiều buồn
Bỏ lại cả những buổi đi chơi
Dong duổi một mình trên chiếc xe đạp nhỏ
Hà nội phố về đêm sao đẹp quá
Chiều hồ tây gió lộng say lòng người
Bỏ lại đây những ánh mắt nụ cười
Của những con người sao thân quen đến lạ
Dẫu biết rằng đời tan rồi hợp
Nhưng sao lệ sầu mắt vẫn cay cay
Bỏ lại tất cả bỏ lại em đi
Mọi thứ giờ đây chỉ còn là kỉ niệm
Ôi những tháng ngày đã qua đầy mơ mộng
Có bao giờ được trở lại một lần thôi.
Trần lộc <mùa xuân 2006>
(Bài thơ này viết lâu lắm rùi, mọi người đọc xem thế nào nha!)
elisa
10:51 25/04/2011loctd
11:14 25/04/2011bibo
14:03 25/04/2011june167
20:05 26/04/2011loctd
20:24 26/04/2011camquyt
20:46 26/04/2011loctd
00:01 27/04/2011Có tháng ba nào lạnh lẽo không em
Sưởi ấm anh bằng cuộc hẹn tình đầu
Chút sương gió còn lăn trên làn tóc
Cơn gió vô tình đưa ta xít lại nhau.
Có tháng ba nào mùa hạ quên không đến
Để mùa đông lưu luyến mãi không rời
Để chiếc lá đơn lẻ đôi khi còn quên rụng
Để một tâm hồn lạnh giá ... lang thang.
Và rồi ...
Tháng ba kia cũng cựa mình thức dậy
Nắng lăn tăn trải những con đường
Chút sương ẩm vương theo làn gió
Gõ cửa mùa hạ ... tháng tư về!
(11 - 03 - 10)