marry.vn dekor.vn

Search form

Đăng nhập  hoặc  Đăng ký thành viên

Bếp gia đình

Duyên con gái

littlesunflower's picture
Đầu bếp: littlesunflower

Nấu ăn giỏi

littlesunflower đã gửi 3 công thức món ăn & 5 bài blog

bạn đã thêm 0 công thức món ăn vào sổ tay

Nhà có hai con gái nên mẹ rất chú trọng việc dạy dỗ cách "học ăn, học nói, học gói, học mở", giống như ngoại đã dạy cho sáu chị em nhà mẹ tôi.

Mẹ kể rằng, ngoại dạy con gái khi ngồi ăn cơm không được khua chén đũa, ăn xong đặt đũa cho ngay ngắn chứ không quăng ngã chỏng gọng trên bàn. Ăn cơm uống ít nước thôi, vì uống nhiều nước sẽ làm cho bụng to phình. Khi ăn, phải biết “ăn coi nồi, ngồi coi hướng”, nghĩa là phải nhìn xem có bao nhiêu người ăn mà biết để phần...
 
Hôm tôi được đi dự đám cưới cùng với mẹ, trước khi đi mẹ cho tôi ăn một miếng xôi, dặn rằng phải ăn uống lịch sự chứ đừng vồ vập quá.
 
Đến đây, tôi chợt nhớ đến cuốn tiểu thuyết Cuốn theo chiều gió, cô nàng Scarlett cũng được dạy rằng, phải ăn một ít trước khi đến dự tiệc để giữ phong cách quý tộc tiểu thư, chứ ăn uống nhồm nhoàm quá coi sao được. Tại bữa tiệc cưới đó, trong bàn có một cậu bé 8 tuổi con của một cô đồng nghiệp với mẹ. Thằng bé cứ dùng đũa sục tung dĩa gỏi bưởi để lựa tôm thịt.
 
Trong bàn chẳng ai nói gì, nhưng về nhà mẹ dạy cho chúng tôi rằng việc dùng đũa riêng mà quậy trong đĩa dùng chung làm rất mất lịch sự vì không vệ sinh.
 
Mấy bữa sau, chị Hai đi học về đã kể: “Con thấy mẹ nói thiệt đúng, ở lớp con hôm nay liên hoan, bạn Thảo thò tay vô hộp đậu để lựa hột wasabi rồi cho vào miệng, con thấy thật là kỳ, con không dám ăn cái hộp đó nữa...”.
 
Mẹ luôn nhắc chị em tôi khi cười không được cười đưa “nguyên hàm”. Hồi xưa, bà ngoại bắt mấy dì với mẹ tập cười trước gương, làm sao khi cười không được lòi nướu răng. Ăn cơm không được nhai nhồm nhoàm, khép miệng chứ không được vừa ăn vừa nói tràn cơm ra ngoài, trông sẽ mất duyên.
 
Tôi và chị Hai cũng phải cố tập giống vậy. Mẹ hay nói con gái cần cái duyên hơn là đẹp, vì duyên thì còn hoài và đẹp đến già cũng sẽ hết.
 
Hè đến, hai chị em tôi đi học nấu ăn. Mẹ bảo mỗi ngày chúng tôi phải tự dọn một mâm cơm lên cho cả nhà. Chị Hai có cái tật múc cơm rồi trây trét lên miệng chén, mẹ bắt phải dở hết cơm lên rồi bới ra chén, phần cháy ở dưới lột lên một lần cho nguyên miếng cháy, để màu của cơm cháy không dính vào phần cơm thịt, nhìn chén cơm mới ngon. Không bao giờ trét phần cơm ở muỗng lên miệng chén, cầm chén cơm thấy dính tay và mất vệ sinh.
 
Mỗi ngày một ít như "mưa dầm thấm lâu", mẹ đã dạy dỗ cho chúng tôi từng chút một. Dẫu có bực mình vì luôn bị nhắc nhở, nhưng những lời dạy của mẹ và ngoại, tôi sẽ chẳng bao giờ quên.

(sưu tầm)